Nhà thơ VŨ QUẦN PHƯƠNG

1. Tiểu sử:

Nhà thơ Vũ Quần Phương, bút danh: Ngọc Vũ, Vũ Công Dân, Phương Việt, tên khai sinh là Vũ Ngọc Chúc. Ông sinh ngày 08 tháng 09 năm 1940 tại huyện Hải Hậu, tỉnh Nam Định. Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam năm 1975.

  1. Quá trình sáng tác:

Nhà thơ Vũ Quần Phương tốt nghiệp Đại học Y khoa rồi làm bác sĩ ở Bộ Y tế  (1965 – 1974) trước khi chuyển sang làm thơ, nhà phê bình văn học. Ông nguyên là biên tập thơ Đài Tiếng nói Việt Nam (1972 – 1984). Trưởng ban biên tập Văn học hiện đại nhà xuất bản Văn học (1984 – 1991). Chủ tịch Hội Văn nghệ Hà Nội, Tổng biên tập báo Người Hà Nội  (1991 – 1997). Đại biểu Quốc hội khoá IX (1992 – 1997). Ông từng là Phó tổng biên tập tạp chí Văn chương Việt Nam. Chủ tịch Hội đồng thơ, Phó Giám đốc Trung tâm bồi dưỡng viết văn Nguyễn Du, Hội Nhà văn Việt Nam. Ngoài làm thơ và viết phê bình văn học, ông còn dịch thơ đăng trên các sách, báo và tạp chí văn học.

  1. Tác phẩm:

– Cỏ mùa xuân (thơ in chung, 1969);

– Hoa trong cây (thơ, 1977);

– Những điều cùng đến (thơ 1983);

– Cát sáng (thơ in chung, 1985);

– Vầng trăng trong xe bò (thơ, 1988);

– Vết thời gian (thơ, 1996);

– Quên chữ quên câu (thơ, 2000);

– Giấy mênh mông trắng (thơ, 2003);

Chỗ ấy sóng… (tập thơ, 2008

– Thơ với lời bình (phê bình 1989);

– Đọc thơ Hương Tích (phê bình 1990);

– Cưỡi ngựa máy xem Hoa Kỳ (2005).

  1. Giải thưởng:

– Giải chính thức của Hội Văn nghệ Hà Nội 1967 và 1971.

– Giải chính thức của Tổng liên đoàn Lao động Việt Nam 1976.

– Giải thưởng về thơ của Hội Nhà văn Việt Nam cho các tập Những điều cùng đếnVết thời gian.

– Giải thưởng Uỷ ban toàn quốc Liên hiệp các Hội Văn học & Nghệ thuật Việt Nam năm 2000 cho tập “Quên chữ quên câu” và năm 2004 cho tập “Giấy mênh mông trắng”.

– Giải thưởng Nhà nước về Văn học & Nghệ thuật đợt 2 năm 2007.