Nhà lý luận phê bình văn học NHỊ CA (1926 – 1984)

1. Tiểu sử:

Nhà lý luạn phê bình văn học Nhị Ca tên khai sinh là  Chử Đức Kính. Ông sinh ngày 18 tháng 07 năm 1926 tại làng Cổ Điển, xã Tứ Hiệp, huyện Thanh Trì, Thành phố Hà Nội. Đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam. Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam. Ông mất ngày 28 tháng 10 năm 1984 tại Hà Nội.

  1. Quá trình công tác:

Nhà lý luạn phê bình văn học Nhị Ca tham gia quân đội từ đầu cuộc kháng chiến chống Pháp, ông từng là phóng viên mặt trận các báo Bắc Sơn, Vệ quốc quân, nhiều năm làm công tác thư viện, biên tập thơ, phụ trách tổ Lý luận phê bình tạp chí Văn nghệ quân đội. Trước khi mất ông là chuyên viên Ủy ban Trung ương Liên hiệp Văn học & Nghệ thuật Việt Nam. Ngoài viết phê bình, nghiên cứu còn là một dịch giả dịch sách văn học.

  1. Tác phẩm:

– Viết hồi ký (biên soạn, 1968);

– Từ cuộc đời vào tác phẩm (tiểu luận phê bình, 1972);

– Dọc đường văn học (tiểu luận phê bình, 1977);

– Gương mặt còn lại Nguyễn Thi (khảo cứu, 1983),

Dịch thuật:

– Kịch Sê khốp (dịch);

– Tiếng hát dân gian vùng Pôđốpxki (dịch);

– Cha và con (dịch của Tuốcghênhép);

– Ngày xuân thánh nữ (dịch của A. Seghentrucốp);

– Anna Carêrina (dịch của L. Tônxtôi);

– Pháo đài cổ (dịch của Vơladimia Belaep);

– Nhà thờ Đức bà Pari (dịch của Víchto Huggô);

– Chuỗi hạt hổ phách (dịch của Nhicola Pôgôđin).

  1. Giải thưởng văn học:

– Giải thưởng Hội Nhà văn Việt Nam, ngành Lý luận – phê bình văn học với tác phẩm Gương mặt còn lại Nguyễn Thi (1983 – 1984).

– Giải thưởng Nhà nước về Văn học & Nghệ thuật đợt 2 năm 2007.