Nhà văn NGUYỄN MINH CHÂU (1930 – 1989)

1. TIỂU SỬ

Nhà văn Nguyễn Minh Châu, sinh ngày 20 tháng 10 năm 1930. Quê quán xã Quỳnh Hải, huyện Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ An. Đảng viên Đảng Cộng Sản Việt Nam. Hội viên Hội nhà văn Việt Nam năm 1972. Ông mất ngày 23 tháng 1 năm 1989 tại Hà Nội.

2. QUÁ TRÌNH CÔNG TÁC

Năm 1944-1945, ông học trường Kỹ nghệ Huế. Tháng 1 năm 1950 ông học chuyên khoa trường Huỳnh Thúc Kháng, sau đó gia nhập quân đội, theo học trường Sỹ quan Trần Quốc Tuấn. Từ năm 1952 đến 1956 ông công tác tại Ban tham mưu tiểu đoàn 722, 706 thuộc Sư đoàn 320. Từ năm 1956 đến năm 1958 ông trợ lý văn hóa Trung đoàn 64 thuộc Sư đoàn 320. Năm 1962 ông về công tác tại phòng Văn nghệ quân đội, sau chuyển sang Tạp chí Văn nghệ quân đội.

3. TÁC PHẨM:

– Cửa sông (tiểu thuyết, 1978)

– Dấu chân người lính (tiểu thuyết, 1972)

– Miền cháy (tiểu thuyết, 1977)

– Lửa từ những ngôi nhà (tiểu thuyết, 1977)

– Người đàn bà trên chuyến tàu tốc hành (truyện ngắn, 1983)

– Bến quê (truyện ngắn, 1985)

– Những người đi từ trong rừng ra (tiểu thuyết, 1982)

– Mảnh đất tình yêu (tiểu thuyết, 1987)

– Cỏ lau (truyện vừa, 1989).

4. GIẢI THƯỞNG

– Giải thưởng Bộ Quốc phòng năm 1984 – 1989 cho toàn bộ tác phẩm viết về chiến tranh và người lính.

– Giải thưởng Hội Nhà văn Việt Nam (1988 – 1989) cho tập truyện vừa Cỏ lau.

– Giải thưởng Hồ Chí Minh về Văn học nghệ thuật, đợt II, năm 2000.