Bản thảo đánh máy tiểu thuyết “Hạt mùa sau” của nhà văn Nguyễn Thị Ngọc Tú

Tại không gian trưng bày của Bảo tàng Văn học Việt Nam, bản thảo đánh máy tiểu thuyết “Hạt mùa sau” của nhà văn Nguyễn Thị Ngọc Tú luôn nhận được sự chú ý đặc biệt của công chúng và những người yêu văn chương. Đây là hiện vật quý, không chỉ phản ánh quá trình sáng tạo đầy tâm huyết, mà còn là minh chứng sinh động cho sự nghiệp văn học giàu cảm xúc, nhân văn và sâu lắng của nhà văn Nguyễn Thị Ngọc Tú.
  Chân dung nhà văn Nguyễn Thị Ngọc Tú
“Hạt mùa sau” là một trong những tác phẩm tiêu biểu của nhà văn. Nội dung của tiểu thuyết xung quanh việc lai tạo giống lúa ở một viện nghiên cứu cây lương thực. Với những nỗ lực, cố gắng của con người ở đây để tạo ra giống lúa cho đời sau có những đặc tính tốt hơn như năng suất cao, ngắn ngày, chịu được điều kiện khắc nghiệt của thiên nhiên. Qua từng con chữ mộc mạc mà chắt lọc, nhà văn Nguyễn Thị Ngọc Tú đã gieo vào lòng người đọc những “hạt giống” của niềm tin, của sự sống, và hi vọng, như chính tên gọi của tác phẩm.
Trang bìa tiểu thuyết “Hạt mùa sau” của nhà văn Nguyễn Thị Ngọc Tú
Bản thảo đánh máy được trình bày rõ ràng, có nhiều đoạn được chỉnh sửa bằng tay, kèm theo các ghi chú bên lề. Điều này phản ánh quá trình lao động nghệ thuật nghiêm túc và đầy trăn trở của nhà văn. Hiện vật không chỉ thể hiện giai đoạn hoàn thiện nội dung của tác phẩm, mà còn là bằng chứng sống động về phương pháp làm việc và tư duy sáng tạo của tác giả trong thời kỳ văn học chuyển mình.
Bản thảo “Hạt mùa sau” được trưng bày tại Bảo tàng Văn học Việt Nam không chỉ góp phần tôn vinh giá trị di sản văn học dân tộc, mà còn giúp công chúng hiểu rõ hơn về công việc viết văn, một hành trình lặng lẽ nhưng vô cùng bền bỉ, gian khổ. Đây cũng là dịp để thế hệ trẻ thêm trân trọng những giá trị tinh thần được tạo dựng từ sự lao động nghệ thuật nghiêm túc, đồng thời khơi gợi cảm hứng sáng tạo trong mỗi người.
                           Trang bản thảo tiểu thuyết “Hạt mùa sau” của nhà văn Nguyễn Thị Ngọc Tú
Nhà văn Nguyễn Thị Ngọc Tú (1942–2013), quê tại Hà Nội, là Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam từ năm 1967.
Từ 1960 đến 1962, bà làm giáo viên cấp II, sau đó theo học khóa I Trường Viết văn của Hội Nhà văn Việt Nam (1962–1964). Giai đoạn 1965–1967, nhà văn Nguyễn Thị Ngọc Tú công tác tại báo “Vùng Mỏ” (Quảng Ninh) với vai trò phóng viên. Từ 1967 đến 1983, bà là phóng viên và biên tập viên tuần báo “Văn nghệ”.
Năm 1983, nhà văn Nguyễn Thị Ngọc Tú được bầu làm Ủy viên Ban Thư ký Ban Chấp hành Hội Nhà văn Việt Nam khóa III, đồng thời là Ủy viên Ban Chấp hành khóa IV. Bà từng giữ cương vị Tổng Biên tập tạp chí “Tác phẩm mới”.
Những tác phẩm tiêu biểu: “Huệ” (tiểu thuyết, 1964); “Đất làng” (tiểu thuyết, 1974); “Buổi sáng” (tiểu thuyết, 1976); :Ngõ cây bàng” (tiểu thuyết, 1980); “Hạt mùa sau” (tiểu thuyết, 1989); “Ảo ảnh trắng”(tiểu thuyết, 1990); “Chỉ còn anh và em” (tiểu thuyết, 1990); “Hai người và những con sóng” (tiểu thuyết, 1992); “Tuyển tập tiểu thuyết” (2000); Các tập truyện: “Người hậu phương” (1966); “Câu chuyện dưới tán lá rợp” (1982); “Những dấu chấm phía chân trời” (1983); “Khoảng trời phía sau nhà” (1989); “20 truyện ngắn mini” (1996); “Cỏ ấm” (1990); “Buổi chiều tỏa hương” (1992) và tập thơ “Phút thoáng qua”.
Nhà văn được trao tặng các giải thưởng: Giải nhì cuộc thi truyện ngắn báo “Văn nghệ” năm 1962 với truyện “Một đứa trẻ”; Giải thưởng cuộc thi bút ký của tạp chí “Văn nghệ quân đội” năm 1966; Giải thưởng Hội Nhà văn Việt Nam với tiểu thuyết “Hạt mùa sau”; Giải thưởng của Tổng liên đoàn lao động Việt Nam cho tiểu thuyết “Hai người và những con sóng” năm 2000; Giải thưởng Nhà nước về Văn học nghệ thuật, đợt I, năm 2001.
Bảo tàng Văn học Việt Nam