Em đến những nơi anh qua

Em đến nhưng nơi anh qua

Nên gặp anh em chẳng gặp

Thàm nhớ dấu chân trên đất

Dẫu đường đầy vết đạn bom

 

Em dừng chân bên cửa sông

Nghe gió xa về bát ngát

Dáng anh như một cánh buồm

Vượt tầm thủy lôi phía trước

 

Chiếc cầu ngang sông em bước

Nhớ chuyến phà đêm anh qua

Giữa bom đạn giặc như mưa

Quyết liệt giành từng sải nước

 

Bát cơm ăn trên mặt đất

Nghĩ đến bát cơm trộn cát

Nắng gió trải khắp đồi cây

Thương căn hầm anh ngột ngạt

 

Tháng tám về cùng biển rộng

Bão cuồn cuộn từ ngoài khơi

Lòng đất rùng rùng bom giặc

Ngủ yên sao được anh ơi

 

Tháng năm rát mặt gió Lào

Hoa héo trước khi hoa nở

Trận địa anh bên Trường – sơn

Đứng vững giữa vòng tọa độ

 

Bãi dương trải bọt na – pan

Xen lẫn bốn bề cỏ mọc

Pháo ơi giờ chuyển về đâu

Thương anh xém ngang mái tóc!

 

Thời gian không gian cách xa

Nhớ đến anh em chỉ nhớ

Nét mặt vừa quen vừa lạ

Trẻ như mặt những anh hùng.

 

-Xuân Quỳnh/11/1969-